Cưng chiều vợ yêu phúc hắc dễ thương

Quyển 2 - Chương 107: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: windy

Ngày mười hai tháng một, núi Ngọc Tuyền Mặc Gia nghênh đón thời khắc đẹp nhất.

“Mặc đại thiếu gia, sinh nhật vui vẻ!”

“Cảm ơn.”

Ở cửa, Mặc Dận mặc tây trang màu đen mặt không thay đổi lặp lại lời nói giống nhau.

Bởi vì đây là lần đầu tiên Mặc gia tổ chức tiệc sinh nhật cho anh, cho nên người các giới đều mang theo quà tới chúc mừng.

Trên lầu, mấy vị lão nhân ngồi ở trong thư phòng.

“Tôi nói này ông già Mặc, ông nghĩ thế nào, sinh nhật nhỏ vậy mà cũng tổ chức tiệc sinh nhật!” Nói chuyện chính là Trình Bắc Lạc gia Trình Kiến Cương.

Mặc Ngật có phần không vừa ý, “Lão Trình, lời của ông có ý gì, nhiều năm qua đều không tổ chức cho Dận nhi, năm này làm cho nó một lần có làm sao?”

“Ha ha, lão Mặc đây là bạo phát lương tâm, Kiến Cương, đừng trêu chọc ông ấy nữa.”

Một người ngồi cạnh Mặc Ngật tóc bạc đan xen, cười hòa ái, nếu như không biết thân phận của ông, còn tưởng rằng là một ông nội hiền lành.

“Lão Vũ Văn, ông chỉ biết mọi việc đều thuận lợi, không hổ là thương nhân!”

Vũ Văn Vinh không thèm để ý trời Trình Kiến Cương nói, “Lão Mặc, tiểu tử nhà ông đều rất khiêm tốn, không chỉ có Tuyển Thần, đến cả cháu trai cháu gái, quả thực là chỉ nghe kỳ danh mà không thấy người đâu!”

“Đúng vậy, trong vòng tròn này ai chả biết người Mặc gia khiêm tốn.” Cho nên mấy ngày hôm trước khi đột nhiên nhận được thiệp mời bọn họ đều cảm thấy là giả.

Mặc Ngật bễ nghễ nhìn mọi người, sau đó nói: “Cũng chỉ là đàn ông, cái gì khiêm tốn không khiêm tốn, huống hồ quen biết nhiều người như vậy có lợi ích gì, kết quả là, chân chính coi là bạn bè, có thể có mấy người.”

Mọi người nhất thời không phản bác được, tuy lời ông nói chính là sự thật, những đã ở trong xã hội này, trong vòng tròn này, cho dù thế nào, cũng nên có chút nhân mạch.

“Lão Mặc, ông nói lời này là không đúng rồi, năm người chúng ta đều đã đi qua thời đại gian khổ nhất, bình thường quan hệ cũng không tồi, đối với con cháu chúng ta trong lúc đó, dù thế nào cũng có thể lui tới nhiều hơn?”

“Bọn nó giao hữu đều đã có điều kiện, đến như thiếu một ít tự động tới cửa, khẳng định chướng mắt.”

Nói xong, ánh mắt vẫn thâm sâu nhìn Quảng Lương Bình một cái.

Hồi hộp.

Quảng Lương Bình thật sự không thể để cho bản thân không nghĩ nhiều, Mặc Ngật nói cực kì mang theo ý tứ khác, chẳng lẽ ông ta đã biết kế hoạch của mình?

“Lão Mặc, thời gian chúng ta không gặp dài như vậy, nói chuyện với ông càng ngày càng khó nghe.”

“Lão Quảng, lời này ông nói không sai, nhưng mà tôi nhớ rõ quan hệ của cháu tôi với Mặc Dận không tồi, phải không?” Trình Kiến Cương hỏi.

“Ông thốt ra điều này, tôi cũng nhớ rõ quan hệ của cháu tôi với Mặc Dận cũng không tồi.”

“Nhà tôi cũng thế.”

“Tôi và các người không giống, đứa thứ hai nhà tôi không thích học Y, trái lại cũng chơi đùa với mấy đứa nhà các ông cũng không tồi.” Tống Lập nhấp một ngụm trà, nói khẽ.

Quảng Lương Bình cảm thấy trên mặt mình không có ánh sáng, tổng cộng năm gia tộc, chỉ có cháu nhà ông ta là không làm sao lui tới với Mặc gia, muốn nói là bởi vì lúc trước hai nhà không thành công liên hôn ông ta tuyệt đối không tin, xem ra Quảng gia bọn họ bị bài xích rồi...

“Được rồi, không nói đề tài này nữa, hôm nay là sinh nhật Dận nhi, các người làm trưởng bối, có mang quà tới không?”

Mấy người đổ mồ hôi, có thể giống như Mặc Ngật dứt khoát đòi quà thật đúng là không có người nào rồi.

“Yên tâm, quà của tôi đã đưa rồi.”

“Của tôi cũng thế.”

“Tôi cũng đã bảo cháu tôi tặng thay tôi rồi.”

Mặc Ngật hài lòng gật gật đầu, lại nhìn Quảng Lương Bình không nói gì, nhíu mày, “Lương Bình, không phải là ông không mang quà tới chứ?”

Bốn ánh mắt rơi vào trên thân mình, cho dù ông ta muốn nói cái gì không mang đến đều không được, hừ lạnh một tiếng, “Ông yên tâm, cho dù ông không đồng ý đám cưới hai nhà, trưởng bối tôi đây cũng sẽ không như thế.”

Lời này vừa nói ra, ba người khác nghi hoặc nhìn nhau, sau đó chuyển hướng sang Mặc Ngật, vô thanh hỏi.

Mặc Ngật cho bọn họ một ánh mắt “An tâm chút chớ vội nóng nảy”, nhìn Quảng Lương Bình, cười nhạo một tiếng, “Lão Quảng, ông thật đúng là thích nói đùa, sao tôi lại không biết tin tức hai nhà chúng ta có đám hỏi nhỉ?”

Quảng Lương Bình nghẹn lời, trong lòng càng thêm không vui, lão già này thật sự quên Quảng Y Quảng Chỉ tới Mặc gia nói chuyện? Hừ, ông thấy ông ta là không muốn có quan hệ gì tới Quảng gia thôi, như vậy cũng được, lúc ông ra tay liền không cần nhớ tới chút giao tình trước kia nữa.

“Mặc Ngật, là tôi nhớ lầm, hai đứa cháu nhà tôi đó, cũng không biết vì sao lại nhìn trúng người Mặc gia, cũng không ngẫm lại quan hệ hai nhà, ài, thôi, gần đây trong nhà lắm chuyện, tôi đi trước đây.”

“Này, lão Quảng, ông chờ một chút!”

“Đi nhanh như vậy, chúng ta còn chưa tụ họp được bao lâu mà!”

Quảng Lương Bình chống gậy, vẫy vẫy tay, “Tụ cái gì mà tụ, nơi này có người nhìn tôi không vừa mắt, hà tất gì tôi phải ở trong này.”

“Lão Quảng, lão Quảng!”

Trình Kiến Cương vừa hắng giọng vừa gào thét, lại có chút lo lắng hướng Mặc Ngật nói: “Lão Mặc, ông nhanh ngăn ông ấy lại đi!”

Nhìn Mặc Ngật cúi đầu dùng trà, mấy người khác đều chờ ông ta nói, “Được rồi, tôi cũng không quản được.”

Vũ Văn Vinh ngẩng đầu, nói toạc một câu, “Lão Trình, ông cũng đừng làm bộ dáng đó, tôi cũng không tin trong lòng ông cái gì cũng không biết.”

Trình Kiến Cương cũng không thèm để ý bị nói thế, “Cái ông già này, làm thương nhân, cũng không biết làm vẻ ngoài thân thiện, ông quả xứng đáng đối đấu với nhà lão Quảng kia.”

“A, làm như ông với lão Quảng kia không phải vậy?”

Vũ Văn Vinh lúc còn trẻ hay xem thường Trình Kiến Cương này, đều nói thương giới cùng chính giới mỗi người một kiểu giảo hoạt, nhưng ông ta thấy thế nào cũng thấy được người này so ra còn là lão hồ ly hơn.

“Các ông đừng đấu võ mồm nữa, lão Mặc, nhanh nói ngày hôm nay có chuyện gì đi?”

“Lão Tống, ông cảm thấy Quảng gia thế nào?” Mặc Ngật không trực tiếp trả lời, mà là hỏi người bên cạnh.

Tống Lập là người duy nhất trong đám bọn họ không đề cập tới lợi ích, cho nên xem cũng rất rõ ràng.

“Ha ha, nhiều năm như vậy, tuy giữa chúng ta đều là đấu tranh không ngừng, nhưng cũng chỉ là đánh nhỏ, không làm tổn thương tới cảm tình, nhưng Lương Bình đã không giống trước đây nữa.”

Mặc Ngật gật gật đầu, đặt chén trà trong tay xuống, “Ông nói không sai, lão Quảng đã không còn là ông ấy của trước kia nữa, trước kia mặc dù có dã tâm, nhưng vẫn trọng tình trọng nghĩa, nhưng hiện tại ông ấy đã hoàn toàn bị lợi ích che mờ hai mắt, càng đừng nói người sau.”

Mọi người đều trầm mặt xuống, hiển nhiên lời của ông đã nói trúng tâm tư của mỗi người.

“Ài, năm người chúng ta không thể nói sống chết có nhau, nhưng qua vài thập niên cảm tình thật sự không còn sao?” Trình Kiến Cương khó có được bắt đầu buồn đau.

“Lão Trình, ông với ông ấy xung đột trong chính trị, trên điểm này, khẳng định phải phát hiện sớm hơn so với chúng tôi chứ, vì sao không ngăn cản?” Vũ Văn Vinh hỏi ra nghi hoặc của mọi người.

“Vừa mới nhớ tới, ông ấy muốn để cho Quảng gia trở thành Đệ nhất thế gia, cũng không sao cả, không phá hủy quan hệ mấy nhà chúng ta là được, nhưng không nghĩ tới tôi nhất thời dung túng, vậy mà tạo thành cục diện bây giờ, lão Mặc, ông nói thật cho tôi biết, lần này có phải không thể vãn hồi rồi không?”

Mặc Ngật nâng mắt, “Ông thấy thế nào?”

Cho dù không được đáp án khẳng định, nhưng mấy người đã rất rõ ràng toàn bộ đã là quá muộn.

Ở một căn phòng khác, Lan Tuyết Mai đang giúp Mặc Khuynh Thành trang điểm.

“Công tử trang điểm xinh đẹp như vậy, mấy người chúng ta làm sao bây giờ?” Đào Hề Nhiễm nhìn không ngừng lắc đầu.

Lê An An ôm cô, cảm động lây nói: “Đúng vậy, Khuynh Thành quả thực chính là nam nữ đều giết, cũng không biết lúc đi xuống không biết có cướp mất hào quang của anh cả Mặc không nữa.

Mặc Khuynh Thành nhắm mắt môi mềm khẽ mở, “Nếu như hào quang của Dận dễ dàng bị mình cướp mất như vậy, vậy anh ấy liền không phải Mặc Dận rồi.”

Mấy người đứng ở phía sau vô thanh gật đầu, lời này nói rất đúng, mỗi lần hai người ở cùng một chỗ đều không đem hào quang của người kia cướp đi, đây có lẽ cũng là vì sao bọn họ hay nghĩ tới nghĩ lui, đều cảm thấy đây là lý do chỉ có Mặc Dận mới thích hợp nhất với Mặc Khuynh Thành.

“Nhưng mà tôi tò mò một điều, hình như hai người chưa từng đề cập tới

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status