Chàng rể siêu cấp

Chương 8: Thay đổi người phụ trách



 

“Bà nội, bà giao việc này cho Tô Nghênh Hạ quản lý thật sao?” trong biệt thự nhà họ Tô Tô Hải Siêu nói với bà nội.

Bà nội vẻ mặt thản nhiên nói: “Hợp đồng do Tô Nghênh Hạ ký thì đương nhiên giao cho nó làm rồi, có vấn đề gì sao?”

“Mẹ ơi, việc này mẹ có thể suy nghĩ kỹ lại được không, dù sao thì Tô Nghênh Hạ cũng là con gái, một khi nó xây dựng được uy tín trong công ty, việc đó rất bất lợi với Hải Siêu.”

Bà nội Tô vẻ mặt bất mãn nhìn 2 người họ nói: “Có gì thì nói thẳng ra, đừng vòng vo tam quốc với ta.”

 “Bà nội, tuy Hàn Tam Thiên tới ở rể nhà chúng ta, nhưng hắn cũng chỉ là người ngoài, hơn nữa suốt ba năm nay, tên vô dụng đấy không làm được việc nào ra hồn cả, nếu như Tô Nghênh Hạ nắm được quyền lực công ty trong tay, bà không sợ sản nghiệp nhà họ Tô chúng ta rơi sẽ vào tay người ngoài sao.” Tô Hải Siêu nói.

“Tô Nghênh Hạ và tên vô dụng đó vốn không có tình cảm, nếu như không phải vì cố kỵ thể diện nhà họ Tô ta đã để cho chúng nó ly hôn từ lâu rồi, chuyện hai người lo lắng tuyệt đối sẽ không xảy ra.”

Tô Hải Siêu nghiến răng nghiến lợi nói tiếp: “Bà nội, việc sau này ai có thể biết chắc được, chúng ta đang đề phòng lỡ như, hơn nữa hợp đồng cũng đã ký kết đổi người quản lý khác cũng không ảnh hưởng gì cả, lẽ nào bà muốn lấy tương lai của nhà họ Tô ra để cược cho mối qua hệ giữa Tô Nghênh Hạ và Hàn Tam Thiên sao?

Nghe xong câu này vẻ mặt bà nội Tô trở nên nghiêm khắc hơn.

Tuy mối quan hệ hiện giờ của Tô Nghênh Hạ và Hàn Tam Thiên là hữu danh vô thực, nhưng mọi việc sau này không có ai dám đảm bảo cả, lỡ như gối đầu nổi gió lên, chúng nó đột nhiên lại tốt đẹp thì sao?

Dự án thành Tây rất quan trọng với nhà họ Tô, vì nó có thể nâng cao địa vị của nhà họ Tô ở Vân Thành này lên rất nhiều, cũng đồng nghĩa với việc địa vị của người quản lý dự án này sau này cũng đủ lớn để làm nên chuyện.   

             

Nếu như để cho Tô Nghênh Hạ lôi kéo được lòng người, có thể nhà họ Tô sẽ thật sự rơi vào tay người ngoài là Hàn Tam Thiên.

“Bà nội, Hàn Tam Thiên nhẫn nhịn chịu đựng nhiều năm như thế, cháu nghi ngờ hắn vốn là kẻ có mục đích, nói không chừng hắn đang đợi một ngày như thế này đấy ạ.”

Bà nội Tô lạnh giọng nói: “Chỉ dựa vào tên vô dụng đấy cũng dám ngấp nghé tài sản nhà họ Tô, ngu ngốc. Thôi thì thế này, dự án sẽ do cháu phụ trách, bà sẽ gọi điện cho Tô Nghênh Hạ ngay bây giờ.”

Nghe được câu này, Tô Hải Siêu mừng thầm trong lòng nhưng bề ngoài lại tỏ ra bình tĩnh nói: “Bà nội, cháu không muốn cướp công lao của Tô Nghênh Hạ, cháu chỉ vì nhà họ Tô này thôi.”

Bà nội Tô sống lâu sắp thành tinh rồi, Tô Hải Siêu nghĩ cái gì sao bà không biết được chứ.

“Không cần nói mấy lời vô ích thế làm gì, trong lòng cháu nghĩ gì ta hiểu rất rõ. Còn nữa sau này  đừng giở trò dối trá trước mặt ta, cái bánh trà phổ nhĩ kia cho lợn ăn nó còn chê đấy.” Bà nội Tô nghiêm nghị nói.





Tô Hải Siêu gật đầu liên tục nói: “Bà nội nói phải ạ, sau này Hải Siêu nhất định sẽ thành thật làm việc.”

Tô Nghênh Hạ đang chuẩn bị tài liệu nhận được điện thoại của bà nội, khiến cô giống như bị sét đánh vậy.

Tuy việc ký hợp đồng rất dễ dàng nhưng cũng là do cô đi bàn bạc được, sao có thể vô duyên vô cớ giao cho Tô Hải Siêu phụ trách được chứ.

 “Bà nội, cháu……”

“Được rồi, ta đã quyết định rồi, ngày mai cháu nghỉ ngơi đi.”

Nghe thấy tạp âm từ đầu dây bên kia truyền tới, Tô Nghênh Hạ tức giận, cô biết nhất định lại là Tô Hải Siêu chơi xấu sau lưng mình nên bà nội mới thay đổi người quản lý.

Không bao lâu sau điện thoại lại vang lên, hơn nữa lại là của Tô Hải Siêu.

Vừa nhận điện thoại cô đã nghe thấy giọng nói đắc ý của Tô Hải Siêu: “Tô Nghênh Hạ, em sẽ không nghĩ rằng đã đến ngày em được sung sướng rồi đấy chứ, tôi nói cho em biết, cả đời này Tô Nghênh Hạ em chỉ sống dưới chân tôi đây thôi.”

“Tô Hải Siêu, anh là đồ tiểu nhân đê tiện, vô sỉ, hợp đồng này là do tôi ký đươc.” Tô Nghênh Hạ không cam tâm nói.

“Thế thì đã sao, bà nội để tôi phụ trách, em dám có ý kiến à? Theo lý mà nói, cô em phải nói một câu cảm ơn với tôi mới phải chứ nhở, nếu như không có tôi, em cũng không phụ trách nổi cái dự án này đâu. Nhưng mà ai bảo chúng ta là kẻ thù chứ, cả đời này cô em định sẵn sống tầm thường, không có chí tiến thủ cùng với tên vô dụng kia thôi. Thật ra thì như vậy cũng tốt lắm, ăn no chờ chết, còn không cần……”

Không nghe Tô Hải Siêu nói xong, Tô Nghênh Hạ đã cúp máy, tức đến dựng hết lông tơ lên.

Việc này do bà nội quyết định, Tô Nghênh Hạ biết mình cũng không thay đổi được gì, Tô Hải Siêu diễu võ giương oai trước mặt cô, cô cũng không thể làm gì.

“A!” Tô Nghênh Hạ tức giận hét lên một tiếng.

Việc này đã làm kinh động đến Tô Quốc Diệu và Tưởng Lam, họ chạy từ phòng ngủ ra phòng khách.

“Nghênh Hạ, có chuyện gì vậy, có phải Hàn Tam Thiên bắt nạt con không.” Tưởng Lam vẻ mặt khẳn trương nói. Mặc dù Tô Nghênh Hạ và Hàn Tam Thiên đã kết hôn ba năm nhưng Tưởng Lam biết, ba năm nay Tô Nghênh Hạ không để cho Hàn Tam Thiên động vào người, hơn nữa bà cũng không muốn con gái bảo bối của mình bị huỷ hoại trong tay tên vô dụng Hàn Tam Thiên.

“Có chuyện gì vậy?” Tô Quốc Diệu cũng căng thẳng hỏi.

Tô Nghênh Hạ chỉ đang phát tiết chút thôi, sự việc cũng định cả rồi, cô nói: “Không có gì đâu ạ, con chỉ đang buồn bực muốn phát tiết một chút thôi ạ.”

“Con buồn bực chuyện gì, ngay cả hợp đồng bên bất động sản Nhược Thuỷ con cũng ký được, sau này con phụ trách dự án này, địa vị của nhà chúng ta trong công ty chắc chắn sẽ ngày càng cao, con nên vui vẻ mới phải chứ.” Tô Quốc Diệu cười nói.

“Bố, bà nội thay đổi người quản lý rồi, bà không để cho con phụ trách nữa, để cho Tô Hải Siêu làm thay con.” Tô Nghênh Hạ ủ rũ nói.

“Cái gì!” Tô Quốc Diệu kinh ngạc nói, rõ ràng hợp đồng là do Tô Nghênh Hạ ký được, sao có thể để cho Tô Hải Siêu phụ trách chứ?

Tưởng Lam tức đến giậm chân, nói ầm lên: “Tô Hải Siêu đúng là thằng khốn mà, chắc chắn nó lại đi tìm bà nội nói xấu con rồi, không được, mẹ phải đi tìm hắn nói lý lẽ.”





Nhìn thấy Tưởng Lam định xông ra cửa, Tô Quốc Diệu nhanh chóng kéo bà lại rồi nói: “Việc này do mẹ quyết định, bây giờ bà đi tìm Tô Hải Siêu thì có tác dụng gì.”

“Không có tác dụng, lần nào cũng thỏa hiệp, lẽ nào chúng ta đáng bị hắn cưỡi lên đầu lên cổ thế sao. Tô Quốc Diệu, tên vô dụng nhà ông còn có giới hạn không đấy.” Tưởng Lam quát khàn cả giọng.

Tô Quốc Diệu lại sợ không dám nói, Tô Nghênh Hạ chỉ có thể nói: “Mẹ ơi, bố nói đúng đấy, mẹ đi làm ầm lên cũng vô dụng thôi.”

“Lẽ nào cứ bỏ qua như thế? Con vất vả lắm mới ký được hợp đồng, *làm mối cho Tô Hải Siêu, con cam tâm sao?” Tưởng Lam nói.

(*) Ý chỉ bản thân bận tới bận lui nhưng không được hưởng tý lợi nào, ngược lại lại trở thành món hời cho kẻ khác.

Sao Tô Nghênh Hạ có thể cam tâm được chứ, nhưng việc công ty bà nội nói mới được, cho dù không cam tâm cô cũng chỉ có thể nuốt giận.

Lúc này, Hàn Tam Thiên xuất hiện ở cửa phòng, nói với Tô Nghênh Hạ: “Em cứ yên tâm, trừ em ra không ai có thể phụ trách dự án này.”

Tưởng Lam vốn đang tức giận, nhìn thấy Hàn Tam Thiên thì càng tức giận hơn, bà lạnh giọng nói: “Đây là việc nhà tôi, liên quan gì đến anh, không nói không ai bảo anh câm đâu.”

Tô Nghênh Hạ gấp gáp, hợp đồng do Hàn Tam Thiên giúp đỡ nên mới ký được, nhưng thái độ của Tưởng Lam với Hàn Tam Thiên lại gay gắt như thế.

“Mẹ, mẹ mau về phòng ngủ đi, việc này con sẽ nghĩ cách.” Tô Nghênh Hạ nói.

Tưởng Lam không được như ý, còn lòng dạ đâu mà đi ngủ chứ, nhưng lại bị Tô Quốc Diệu cưỡng ép lôi về phòng.

Tô Nghênh Hạ quay về phòng mình, sau khi đóng cửa thì nói với Hàn Tam Thiên: “Em thay mẹ xin lỗi anh, bà ấy không biết gì cả cho nên mới……”

“Nếu như anh để ý cái đấy thì đã rời khỏi cái nhà này từ lâu rồi.” Hàn Tam Thiên vẻ mặt không để ý nói.

Rời khỏi nhà này?

Bốn chữ này đã đánh thẳng vào lòng Tô Nghênh Hạ, anh ấy thế nhưng lại coi đây là nhà sao?

“Mỗi ngày đều bị châm chọc mỉa mai, anh thật sự không để ý chút nào sao.” Tô Nghênh Hạ hỏi.

“Em còn chịu đựng nhiều hơn anh nữa mà, anh có tư cách gì mà để ý chứ.”

Nghe được câu này, Tô Nghênh Hạ ngây ngốc tại chỗ, hai tay bụm mặt nước mắt rơi thành hàng.

Anh…… vì em nên mới nhẫn nhịn mọi thứ ư.

Ngày hôm sau, Tô Hải Siêu mặc bộ tây trang quý giá nhất trong tủ quần áo, *nhân mô cẩu dạng đứng ở cửa công ty chào đón Chung Lương tới.

(*) Là người nhưng cử chỉ lại giống con chó.

Mặc dù hợp đồng đã được ký kết nhưng cuộc họp hôm nay cũng quan trọng không kém, nhưng quan trọng nhất vẫn là việc làm cho Chung Lương chấp nhận việc thay đổi người phụ trách này.

Tô Hải Siêu rất tự tin mình có thể thay thế được Tô Nghênh Hạ, bởi vì địa vị của hắn trong công ty cao hơn Tô Nghênh Hạ, có tiếng nói hơn, chắc chắn có thể khiến Chung Lương cảm thấy nhà họ Tô coi trọng lần hợp tác này.

Từ xa đã nhìn thấy Chung Lương, Tô Hải Siêu không kịp chờ mà tiến lên phía trước.

“Chào anh Chung, tôi là Tô Hải Siêu, người phụ trách dự án lần này bên nhà họ Tô.” Tô Hải Siêu vươn tay ra, lịch sự giới thiệu bản thân.

Chung Lương bắt tay hắn, trong lòng Tô Hải Siêu mừng thầm, xem ra Chung Lương đã chấp nhận việc thay đổi người quản lý này rồi, quả nhiên Tô Nghênh Hạ dựa vào may mắn mới ký được hợp đồng, có cô ta hay không vốn không hề quan trọng.

 

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 379 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status